Luân Tâm

93. xanh xương


Nước lên nước xuống chán rồi
Câu hoài không cá hết mồi uổng công
Vui mưa buồn nắng vợ chồng
Suối lòng sông biển biển lòng trăng sao
Chán đời mong gặp chiêm bao
Hoá ra mộng dữ thêm đau chết người!
Khóc ghen còn tưởng tức cười
Nửa chừng trong héo ngoài tươi xuồng chìm
Nửa đêm đốt đuốc tìm chim
Nhìn xuôi nhìn ngược bóng kim... chống trời?
Bóng ta còn mãi tả tơi
Bóng người còn mãi hụt hơi xé rào
Hồn bọ ngựa xác cào cào
Buồn theo dế nhủi lạnh đào gò dưa
Trôi hoài trong tiếng võng đưa
Buồn tay ngứa cẳng chơi chưa đã đời
Tham dư giành hết chỗ ngồi
Ghế dành lâu mục mối đòi... quê hương!
Mối thừa tướng, mối quốc vương
Bò qua bò lại như tuồng hát rong
Tưởng như có tưởng như không
Mênh mông sóng dữ lòng vòng gió ngoan!
Chưa cười đã khóc đã than
Cao đầu ưỡn ngực dọc ngang mất đầu
Bể dâu còn lại bể dâu
Xanh môi xanh mắt xanh sầu xanh xương
Xây chi lắm cổng lắm tường
Đến khi lửa cháy quên đường chạy ra
Cháo rau tương muối dưa cà
Có khi không bệnh như hoa dại bền
Có khi rủi có khi hên
Khi cần nhớ mãi khi quên vội vàng!
Khi đám cưới khi đám tang
Bộ đồ đen đóng hai màn cũng ngon
Bùn lầy phủ kín gót son
Gót son giữ được da non dịu dàng
Kiện ai ai kiện: xin khoan
Củ khoai con kiến rõ ràng đã như...
Luân Tâm

MD 03/20/06

Được bạn: vdn 16.4.09 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "93. xanh xương"